25.10.2025
[19.10.2025]
In the mid-1980s I worked with my colleagues David Wu and Dana Davidson on a research project that in 1989 became the book Preschool in Three Cultures: Japan, China and the Unites States.
Vào giữa những năm 1980, tôi đã làm việc với các đồng nghiệp David Wu và Dana Davidson trong một dự án nghiên cứu, vào năm 1989 nó trở thành cuốn sách Trường mẫu giáo ở Ba Nền Văn Hóa: Nhật Bản, Trung Quốc và Hoa Kỳ.
The book attracted a broad range of readers, form early childhood educators to parents of preschoolers to anthropologists, and psychologists.
Cuốn sách đã thu hút được một phạm vi rộng lớn các độc giả, từ những nhà giáo dục mầm non đến các bậc cha mẹ của trẻ mẫu giáo và cả nhân chủng học gia và tâm lý học gia.
The reception of the book turned around my then struggling academic career.
Sự tiếp nhận của cuốn sách đã đảo ngược sự nghiệp học thuật đang gặp khó khăn của tôi lúc bấy giờ.
For several years after the book came out, I searched for a way to build on the success of Preschool in Three Cultures without repeating myself.
Trong vài năm sau khi cuốn sách ra đời, tôi đã tìm cách để xây dựng trên thành công của ‘Trường mẫu giáo ở ba nền văn hóa’ mà không lặp lại chính mình.
Preschool in Three More Cultures? Primary School in Three Cultures? Preschool in Three Social Classes?
Trường mẫu giáo ở ba nền văn hóa khác? Tiểu học ở ba nền văn hóa? Trường mẫu giáo ở ba giai cấp xã hội?
Because none of these project ideas seemed quite right, I eventually decided to leave the Psin3C project behind and turn to other lines of research.
Bởi vì không có ý tưởng dự án nào trong số này dường như hoàn toàn đúng, cuối cùng tôi đã quyết định bỏ lại dự án Trường mẫu giáo ở ba nền văn hóa và chuyển sang các dòng nghiên cứu khác.
As the years passed, the old book and accompanying video continued to find and audience, the book becoming a well-known and often used text in the fields of early childhood and comparative education.
Theo thời gian, cuốn sách cũ và video kèm theo vẫn tiếp tục tìm được độc giả, cuốn sách trở thành một văn bản được biết đến và thường được sử dụng trong các lĩnh vực giáo dục mầm non và giáo dục so sánh.
By the time fifteen years had passed since we conducted the original research, I thought about doing a sequel to bring the book up to date, but I decided against it because I concluded that there would not be enough intellectually or methodologically new in task.
Khi đã trải qua 15 năm kể từ khi chúng tôi tiến hành nghiên cứ ban đầu, tôi đã nghĩ về việc làm một phần tiếp theo để cập nhật cuốn sách, nhưng tôi đã quyết định không làm vì tôi kết luận rằng sẽ không có đủ mới về mặt nhận thức hoặc phương pháp luận trong công việc đó.
-----o0o-----
[25.10.1999]
This all changed one afternoon in 1999.
Tất cả điều này đã thay đổi vào một buổi chiều năm 1999.
I gave a talk and after it ended, as I was packing up my things, a young man approached me.
Tôi đã có một bài thuyết trình và sau khi kết thúc, khi tôi đang thu dọn đồ đạc, một chàng trai trẻ đến gặp tôi.
Yeh Hsueh introduced himself as a recent graduate of the Harvard Graduate School of Education and a fan of Preschool in Three Cultures, and he asked me to watch a video he had made.
Yeh Hsueh tự giới thiệu là một tân cử nhân của Khoa Giáo dục thuộc Đại học Harvard và là một người hâm mộ cuốn ‘Trường mẫu giáo ở ba nền văn hóa’, và anh ta muốn tôi xem một video mà anh ta đã quay.
It took only three or four minutes of watching Yeh’s tape for me to realize that Chinese preschools had changed so dramatically since we conducted our original study in 1985 that it was time to do a sequel.
Chỉ trong 03 hoặc 04 phút xem video của Yeh, tôi nhận ra rằng các trường mẫu giáo ở Trung Quốc đã thay đổi đáng kể từ khi chúng tôi tiến hành nghiên cứu ban đầu vào năm 1985, và đã đến lúc phải làm một phần tiếp theo.
After the tape ended, as Yeh and talked about what doing a sequel would entail, it became clear to me that returning to this research would not mean repeating myself methodologically or intellectually because the new study would add a historical dimension that was not a part of the first study.
Sau khi xem xong video, Yeh và tôi thảo luận về những gì sẽ liên quan đến việc làm một phần tiếp theo, tôi nhận ra rằng việc quay lại với nghiên cứu này sẽ không có nghĩa là tôi lặp lại phương pháp luận hoặc nhận thức luận của mình, bởi vì nghiên cứu mới sẽ bổ sung phần lịch sử mà nghiên cứu đầu tiên không có.
The original study was cross-cultural; the new one would be both cross-cultural and historical, requiring new methods and an engagement with new theories.
Nghiên cứu ban đầu là nghiên cứu liên văn hóa; nghiên cứu mới sẽ là cả nghiên cứu liên văn hóa và lịch sử, yêu cầu các phương pháp mới và sự tham gia vào các lý thuyết mới.
Yeh and I ended that conversation that afternoon in the winter of 1999 by shaking hands on an agreement to work together on a sequel to Preschool in Three Cultures.
Yeh và tôi kết thúc cuộc trò chuyện vào buổi chiều mùa đông năm 1999 bằng cách bắt tay thỏa thuận cùng nhau làm việc trong phần tiếp theo của ‘Trường mẫu giáo ở ba nền văn hóa’.
For this new study, I put together a new research team.
Đối với nghiên cứu mới này, tôi đã lập ra một nhóm nghiên cứu mới.
In the original study, there was a lack of balance, as I, an American, Dana Davidson, a specialist on early childhood, took the lead on the US research, which meant that we had two American researchers, one Chinese researcher, and no Japanese member of the team.
Trong nghiên cứu ban đầu, có sự mất cân bằng, vì tôi - một người Mỹ, Dana Davidson - một chuyên gia về giáo dục mầm non dẫn dắt nghiên cứu về Hoa Kỳ, điều này có nghĩa là chúng tôi có 02 nhà nghiên cứu người Mỹ, 01 nhà nghiên cứu người Trung Quốc và không có thành viên người Nhật Bản trong nhóm.
For the new study, Yeh took the place of David Wu, who had recently retired.
Đối với nghiên cứu mới, Yeh đã thay thế David Wu, người vừa nghỉ hưu.
I invited a Japanses researcher, Mayumi Karasawa, to head up the Japanese side of the study.
Tôi đã mời 01 nhà nghiên cứu người Nhật Bản, Mayumi Karasawa, để dẫn dắt phần nghiên cứu về Nhật Bản.
And I splid over into the slot of the lead US researcher as well as project director.
Và tôi chuyển sang vị trí trưởng nhóm nghiên cứu Hoa Kỳ, cũng như giám đốc dự án.
Yeh Hsueh, Mayumi Karasawa and I have worked as a team on each step of this project.
Yeh Hsueh, Mayumi Karasawa và tôi đã làm việc như một nhóm trên từng bước của dự án này.
Yeh, who is from Beijing, is now a professor in the Department of Educational Psychology and Research at the University of Memphis.
Yeh, người đến từ Bắc Kinh, hiện là giáo sư tại Khoa Tâm lý học Giáo dục và Nghiên cứu tại Đại học Memphis.
Mayumi, a cultural psychologist by training, is a professor at Tokyo Woman’s Christian University.
Mayumi, một nhà tâm lý học văn hóa, là giáo sư tại Đại học Kitô giáo Nữ sinh Tokyo.
I am an anthropologist by training who has become, thanks to the impact of the first PSin3C book, an early childhood education specialist.
Tôi trở thành một chuyên viên nhân chủng học nhờ tác động của cuốn sách PSin3C đầu tiên, một chuyên gia giáo dục mầm non.
The three of us traveled together the preschools in Japan, China, and the US to shoot the videotapes and to conduct the first round of focus-group interviews with teachers and directors.
Chúng tôi đã cùng nhau đi đến các trường mầm non ở Nhật Bản, Trung Quốc và Mỹ để quay các băng video và tiến hành vòng phỏng vấn nhóm tập trung đầu tiên với các giáo viên và ban giám hiệu.
We each took the lead in organizing the videotaping and then the interviewing in our home country.
Mỗi người chúng tôi đảm nhận việc tổ chức quay phim video và sau đó là phỏng vấn tại quốc gia của mình.
In the course of the interviews we took turns asking questions, with the help of interpreters, when needed.
Trong quá trình phỏng vấn, chúng tôi luân phiên nhau đặt câu hỏi, với sự trợ giúp của thông dịch viên khi cần thiết.
Yeh is fluent in Chinese and English and Mayumi in Japanese and English.
Yeh thông thạo tiếng Trung Quốc và tiếng Anh, còn Mayumi thông thạo tiếng Nhật và tiếng Anh.
In our research in Japan I did my best to ask questions and understand the answers using my less-than-fluent Japnese, assited, when needed, by translation.
Trong nghiên cứu của chúng tôi ở Nhật Bản, tôi đã cố gắng hết sức để đặt câu hỏi và hiểu được câu trả lời bằng tiếng Nhật không thông thạo của mình, được hỗ trợ bằng dịch thuật khi cần thiết.
Yi Che did most of the interpreting in China and Akiko Hayashi in Japan, translating our questions and the providing simultaneous interpretation of our informants’ responses, whispering into our ears so as to not unduly interrupt the flow of the conversation.
Yi Che đã làm phần lớn công việc thông dịch ở Trung Quốc và Akiko Hayashi ở Nhật Bản, dịch các câu hỏi của chúng tôi và cung cấp dịch đồng thời các phản hồi của những người cung cấp thông tin, thì thầm vào tai chúng tôi để không làm gián đoạn quá nhiều dòng chảy của cuộc trò chuyện.
To get insiders’ feedback on our emerging interpretations and to fill in gaps in our understanding, we conducted follow-up interviews in person, by e-mail, and by phone right up to the point that the book went to press.
Để nhận được phản hồi từ bên trong về các diễn giải đang nổi lên của chúng tôi và để lấp đầy những khoảng trống trong sự hiểu biết của chúng tôi, chúng tôi đã tiến hành các cuộc phỏng vấn theo dõi trực tiếp, qua email và qua điện thoại ngay cho đến thời điểm cuốn sách đi in.
We worked collaboratively on analyzing and interpreting the interviews and in developing the core ideas for this book, comparing our unsider and outsider perspectives.
Chúng tôi đã cộng tác với nhau trong việc phân tích và diễn giải các cuộc phỏng vấn và trong việc phát triển các ý tưởng cốt lõi cho cuốn sách này, so sánh các góc nhìn từ bên trong và bên ngoài.
This book reflects the understandings that emerged from our discussions.
Cuốn sách này phản ánh những hiểu biết (là kết quả) từ các cuộc thảo luận của chúng tôi.
To give the book a consistent voice from chapter to chapter, I have taken the lead in the writing.
Để cho cuốn sách có một giọng điệu nhất quán từ chương này sang chương khác, tôi đã đảm nhận vai trò chính trong việc viết.

Nhận xét
Đăng nhận xét